Phương Mộng siết chặt nắm đấm:
“Ta rất hối hận vì sự do dự năm đó của mình, nếu có lần nữa, ta tuyệt đối sẽ không chút do dự mà lập tức trả lời nàng, nhưng ta cũng biết giờ ta nói gì nàng cũng sẽ không tin, có những chuyện đã xảy ra thì chính là đã xảy ra. Nhưng ta ở bên nàng nhiều năm như vậy tuyệt đối không phải vì chuyện này! Ta chỉ đơn thuần là muốn ở bên nàng, muốn cùng nàng ở cạnh nhau, xem nàng là khuê mật tốt nhất của ta mới hết lòng hết sức làm trợ lý cho nàng!”
Tưởng Thiến khẽ hé môi đỏ.
Nhưng lại không nói gì.